Friday, October 26, 2007

Kham pha the gioi con nguoi

Cũng là người. Sao có người đánh rơi cả cái mũ không thèm quay lại nhặt. Có người chẳng đánh rơi cái gì mà lại rất hay đi nhặt nhạnh. Bởi họ luôn nghĩ rằng: Năng nhặt chặt bị.

Cũng là người. Sao có người chân vòng kiềng lại còn cứ thích mặc váy. Có người chân dài đến nách, mặc quần vải đẩy xe bán hàng rong ngoài đường (hôm tớ nhìn thấy một chị cao khoảng 1m73, đẩy xe bán rong ngoài đường, gọi vào mua cái bấm móng tay tiện thể nhìn mặt - xinh phết, phí).

Cũng là người. Có người quen nhau rồi mà nhìn nhau mặt vẫn lạnh te như Washington. Có người chưa quen nhưng đã thấy thân thiện và gần gũi rồi.

Cũng là người. Sao có người chẳng cần đánh gì lên mặt trông vẫn xinh. Có người trát cả cân phấn lên mặt mà vẫn không đỡ được.

Cũng là người. Sao có người chỉ mơ ước có một việc làm ổn định để bình yên bên gia đình. Có người lại tham danh vọng, muốn làm giàu thật nhanh bởi luôn nghĩ rằng: làm giàu không khó.

Cũng là người. Có người chỉ mong ước được một lần đến Hồ Gươm chơi. Có người thì thường xuyên đua xe quanh Hồ.

Cũng là người. Sao có người chỉ thích học gần nhà, gần ba mẹ, gần ngưòi thân. Có ngưòi lại chỉ thích bay thật xa, đến những nơi lạnh lẽo thiếu thốn đủ thứ và những tình cảm thân thương.

Cũng là người. Sao có người đi SH LX nhìn đằng sau dáng đẹp, tóc đẹp, quần hiệu, áo body sát sàn sạt, giầy Nine West… lên đằng trước nhìn mặt... chẳng liên quan. Có người đi xe đạp thôi cũng đã thấy yêu ơi là yêu ấy.

Cũng là người. Sao có người cả đời mình chẳng bao giờ quên được. Có nguời gặp rồi không muốn gặp nữa.

Cũng là người. Sao có người cứ nhận những thứ của người khác - là của mình. Có người lại toàn đem những gì mình có - chia cho người khác.

Cũng là người. Có người 5 năm yêu 1 người. Có người yêu một lúc 5 bé.

Cũng là người. Có người nấu cơm ngon ơi là ngon. Có người lại chỉ thích ăn cơm hàng.

Cũng là người. Có người cầm tờ giấy kẹo cả tiếng tìm thùng rác. Có người thì lúc nào cũng đứng cạnh thùng rác (vì chỗ nào cũng xả).

Cũng là người. Có người quý trọng cơ thể mình biết bao. Có người lại cứ thích đập đi, xây lại, lắp ráp, xẻo chỗ này đắp chỗ kia - trên chính cơ thể mình.

Cũng là người. Có người cố gắng sống sao cho thật - còn chưa ăn ai. Có (những) người - lại chỉ biết sống Ảo.

Cũng là người. Khi đã thành ngôi sao, hát có chán, cát-xê mấy chục ấu. Có người hát thật đắm say mê hồn, chưa nổi tiếng - cũng chỉ mấy trăm nghìn.

Cũng là người. Có người ở quê chỉ có 5 kênh VTV - học vẫn giỏi. Có người ở trên thành phố có cả wireless - kém vẫn hoàn kém.

Cũng là người. Có người học năm thứ ba đại học đi xe đạp vẫn oách. Có (đứa) học cấp 3 đi xe to xe đẹp - mà vẫn bị người ta khinh.

Cũng là người. Sao nhà giàu, đã giàu còn cho vay lãi cao. Nhà nghèo, đã nghèo còn phải đi vay lãi cao nhà giàu.

Cũng là người. Sao có người săn sàng đến với nhau giúp đỡ nhau trong cơn hoạn nạn. Có kẻ gây ra tai nạn mà hèn mạt bỏ chạy.

Cũng là người. Sao có người là phụ huynh không muốn con mình đi chơi nhiều vì sợ hư. Có những bác phụ huynh còn lấy làm hãnh diện với hàng xóm - khi con gái mình được nhiều con trai đến đón.

Cũng là người. Có người với 10 triệu trang trải miếng cơm manh áo, 100 triệu xây được nhà, 1 tỷ làm việc thiện. Có người, 10 triệu cho một chai rượu, 100 cho một đêm bay, và 1 tỷ cho những cuộc ăn chơi triền miên.

Cũng là người ấy. Sao vừa yêu chó. Vừa thích ăn thịt chó.

Cũng là người. Sao có người coi vịêc nội trợ là một niềm vui trong cuộc sống. Có người lại coi: “Không bao giờ phải làm việc nhà” - là một niềm tự hào.

Cũng là người. Có người yêu quý ngôi nhà của mình biết bao. Có người cũng yêu quý nhà mình lắm nhưng sự lựa chọn của họ không phải là nhà mình - mà là nhà nghỉ.

Cũng là người. Sao có người nói “hãy làm việc đi” hiểu theo nghĩa này. Ngưòi hiểu theo nghĩa khác.

Cũng là chữ cái. Trẻ con đánh vần A, Bờ, Cờ. Người lớn nói abc - tức là nói không đơn giản là chữ cái.

Cũng là chữ X. Trẻ con sẽ là Xe đạp, Xích lô, Xúc xích. Người lớn sẽ là XXX.

Cũng là đôi mắt. Có đôi mắt nhìn thấu tâm can. Có đôi mắt chỉ soi vẻ bề ngoài.

Ừ thì cũng là em. Ngày xưa của tôi em búng bính trắng trong, long lanh thuần khiết. Em bây giờ cao sang sành điệu đê mê - tất nhiên không phải của tôi nữa.

No comments: